Thứ Ba, 6 tháng 1, 2009

7-1-2009




còn hơn 1 tháng nữa là thi.
seo mà chẳ concentrate tí nào cả.
nói thẳng ra là từ đầu năm tới giờ học hành cực kì lơ tơ mơ.
Đại số tuyến tính nghĩ chắc là môn dễ ăn nhất mà coi cái đề thi thử rùi thì thấy chả dễ ăn tí nào.
bi h mà chẳng lẽ cứ như hồi năm 11, 12 trùi?
cứ thả sức chơi để rùi thả sức....chết
haizzzzz
có người nói mình khi quyết tâm làm bất cứ chuyện gì thì sẽ phải làm được bằng mọi giá
mà đôi khi ngẫm lại thấy cũng đúng....nhưng nói thật chả lúc nào mình cần sự quyết tâm mạnh mẽ nhiều bằng lúc này đây.....
giá như.....chả còn phải nghĩ, phải nhớ, phải thấy tiếc, thấy hối hận....thì có lẽ mình cũng đã dễ dàng làm nhiều thứ rùi....
giá như....mình có thể lấy lại được thời gian và lời nói....có lẽ lòng sẽ nhẹ nhàng hơn.....tình cảm sẽ nhẹ nhàng hơn....chả có bế tắc, chả có những khúc mắc, chả có gì có thể làm phai nhạt tình cảm của nhau
giá như.....you can stand by me.....satisfy my love.....make me sway....make me heart stop beating when I think about you, when I remember the past, when I recognize that I lost you away in my life....so dissappointed.....
giá như.....cứ mỗi lần gặp nhau thì mình có thể thấy trong đôi mắt ấy là niềm vui, là sự hân hoan, mừng rỡ khi gặp mình
giá như.....giây phút ấy có thể quay lại.....cái giây phút mà đôi bàn tay che đôi mắt mình.....
.......
2 năm.....hơn 2 năm rồi.....how can I forget you? how can I let you go? how can I get all the things about u out of my mind?
I can't! I can't! I can't!
but u?
how about u?
did u forget all the things?
kì thi này mình sẽ cố gắng hết sức. thật sự là phải hết sức, phải cực lực lắm.
mình không đặt ra mục tiêu sinh viên 3 giỏi, hay sinh viên giỏi làm gì.
cái quan trọng là phải vượt qua khó khăn, vượt qua cái tôi, cái ngã cứ dâng lên ào ào trong lòng mình, phải khống chế, phải đè bẹp nó.
Kẻ thù lớn nhất cuộc đời là chính mình.
người có thể thắng được mình thì đã là bậc anh hùng hiếm có trên thế gian này.
Giang hồ có biết bao môn công phu tuyệt đỉnh, nhưng công phu lợi hại và khó tập luyện nhất trên đời là "bị người ta đánh mà không đánh lại" =)).
ngẫm thì cũng đúng.
cố lên.
"làm trai khi đứng trong trời đất, phải có danh gì với núi sông."
mình không có cái ý như Nguyễn Công Trứ, nhưng mình mong mình sẽ có cái khí của Nguyễn Công Trứ.
tiến lên Bùi Tuấn Khải, đã hết quãng thời gian trẻ con vui chơi, vẩn vơ ngày nào, đã tới lúc chiến đấu, tới lúc đánh và phải thắng. be a warrior now or be a loser 4ever. những hoài bão với đất nước này còn rất nhiều.
NEVER GIVE UP!

Không có nhận xét nào: